Cập nhật gần đây
latest

Đầu trang 1 - 728x90

468x60

Thứ Ba

Triết lý của kẻ cô độc phần 2

Như trong bài viết đầu tiên, chúng ta đã cùng ngẫm lại những triết lý của Hachiman Hikigaya, thanh niên tự kỷ từng là hình mẫu Cool ngầu cho fan anime nhiều năm về trước.

Trong giới hạn của bài viết đó, mình không thể nhét thêm những câu nói khác của thanh niên này, lý do là sẽ khiến bài viết quá dài gây nhàm chán cho người xem khi họ kéo mãi méo hết. 😅

Và bên dưới đây chính là những câu nói hay của phần tiếp theo, Triết lý của kẻ cô độc phần 2. Bạn có thể xem lại phần 1 ở đây.


Giờ thì tiếp tục luôn nào. 👀


“Lý tưởng là lý tưởng mà thôi, nó không phải là thật. Bởi vậy nên nó cũng chỉ là giả tạo.”

“Với những kẻ coi sự giúp đỡ của người khác là điều hiển nhiên. Thì chỉ nên giúp một lần.”

“Mọi người đều có thứ mình trân trọng. Một thứ mà họ không bao giờ muốn đánh mất. Đó là lý do tại sao họ giả vờ, lý do họ muốn che dấu sự thật và tại sao họ lại nói dối.”

“Tôi không quan tâm nếu có ai đó ghét tôi, tôi không tồn tại trên thế giới này để làm hài hòng tất cả mọi người.”

“Đừng trách ai đó làm bạn thất vọng, mà hãy trách bản thân vì đã trông đợi quá nhiều.”

“Đừng cho cũng đừng nhận thứ gì, đừng hy vọng vào bất cứ ai. Như vậy sẽ không có thất vọng càng không có tổn thương.”

“Cho dù bạn có tốt đẹp đến mức nào thì sau lưng sẽ luôn có người nói này nói nọ. Không thanh minh, không so đo, mỉm cười mặc kệ mới chính là sự khinh thường tốt nhất.”

“Nhiều người thích chê bai tật xấu của người khác, trong khi đó không nhìn lại chính mình, và không chịu sửa chữa nó.”

“Những người nổi trội luôn thu hút lẫn nhau, còn những kẻ cô đơn thì lại thu hút những kẻ cô đơn khác.”

“Có bạn bè đúng là tốt thật đấy! Nhưng cái cách hời hợt mà các người vẫn hay dùng để giúp tôi, nó khiến tôi nổi da gà. Tôi thà làm bạn với sự cô độc còn hơn.”

“Một khi ta trưởng thành thì điều đáng sợ nhất không phải sự cô đơn. Mà chính là không còn sự nhiệt thành để yêu điên cuồng một ai đó như ngày xưa nữa.”

“Không phải là tôi không biết cách bắt chuyện. Chỉ là tôi không muốn bắt đầu những cuộc trò chuyện vô nghĩa mà thôi...”

“Chỉ có bọn giả tạo mới cần phải giữ hình tượng, còn người sống thật thì chẳng cần quan tâm làm gì.”

“Trò lừa tinh vi nhất của quỷ dữ chính là làm cho người ta tưởng rằng hắn không tồn tại.”

“Một thế giới mà chẳng ai bị tổn thương không hề tồn tại.”

“Mối quan hệ giữa người với người cứ như thuốc mê vậy. Trước khi nhận ra, thì đã dính vào rồi.”

“Có những thứ trong cuộc sống chỉ đơn giản là không thể hoàn thành. Mặc kệ bạn cười hay khóc, cuộc sống vẫn tiếp tục.”

“Anh hùng lúc nào cũng cô độc cả. Tuy vậy... các anh hùng ai cũng rất tuyệt vời. Thế có nghĩa là: Cô độc tức là tuyệt vời đấy.”

“Một người có trí tuệ sẽ không nghĩ đeo kính làm cho người ta thông minh.”

“Cuộc đời này có quá nhiều đắng cay, nên ít nhất cà phê cũng phải ngọt.”

“Đàn ông là những sinh vật đơn giản đến đáng thương. Họ hoàn toàn hiểu nhầm khi nghe vài từ. Họ sẽ sung sướng khi nhận được bánh tự làm. Vậy nên kể cả bánh không ngon cũng không sao. Tất cả những gì cậu phải làm là đảm bảo cả thế giới cảm nhận được nỗ lực của mình. Và cậu ta sẽ cảm động bởi điều đó.”

“Làm việc chăm chỉ sẽ không phụ lòng cậu, nhưng có thể phụ ước mơ của cậu. Kể cả có cố hết sức, người ta cũng không đạt được ước mơ của mình, có nhiều ví dụ lắm. Nhưng ít nhất, khi cố hết sức người ta có thể tự an ủi mình.”

“Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn có thể tải lại dữ liệu đã lưu của mình để thay đổi lựa chọn trước đó, giống như trong một trò chơi? Liệu nó có thay đổi cuộc đời bạn không? Câu trả lời là không.”

“Tôi không sai. Tất cả là lỗi của xã hội.”

“Nếu buộc phải hy sinh rất nhiều để bảo vệ một thứ gì đó, bạn có thể sẽ vứt bỏ tất cả. Kể cả những mối quan hệ bạn đang có.”

“Người ta nói rằng không có tin tức nào là tin tốt, nhưng tôi nghĩ bất kỳ tin tức nào cũng tốt hơn là, hoàn toàn không có chuyện gì xảy ra.”

“Dẫu có sai thì đã sao chứ? Bởi vì mỗi lần phạm sai lầm, chúng ta sẽ lại đi tìm câu trả lời đúng thôi.”

“Không phải cứ cố gắng là sẽ đạt được ước mơ. Trái lại, rất nhiều ước mơ lại không thành được hiện thực. Nhưng ít ra chúng ta cũng sẽ cảm thấy an ủi vì bản thân đã cố gắng hết mình.”

“Thế giới không thay đổi. Bản thân có thể thay đổi. Giờ thì thay đổi thế nào đây? Trở thành vị thần của thế giới mới.”

“Đáng lẽ tôi nên nhận ra. Thứ tôi muốn không phải là tỏ ra thân thiện với nhau. Tôi chỉ muốn những điều chân thật, ngoài ra tôi không cần gì khác cả. Chẳng cần nói gì cũng biết, dù có chuyện gì xảy ra cũng sẽ không tan vỡ. Quả là một thứ ảo tưởng đẹp đẽ đến ngu ngốc, xa rời với hiện thực. Nhưng những điều chân thật ấy lại chính là cái mà cả tôi lẫn cậu ta đều mong muốn.”

“Vấn đề là hiểu bản thân mình: vấn đề là tìm ra chân lý đúng với tôi, tìm ra ý tưởng mà tôi có thể sống và chết; Chân thực. Đó là điều mà bây giờ tôi nhận ra là điều quan trọng nhất.”

“Có lẽ không có ai theo chủ nghĩa hiện thực hơn một kẻ cô đơn không nổi tiếng. Tôi đã sống hết mình với Ba Cái Không Bao Giờ của Sự không nổi tiếng:

Không bao giờ mang [hy vọng].

Không bao giờ tạo [khoảng trống trong tim].

Không bao giờ tham gia [tán tỉnh].”

“Cuộc sống vẫn tiếp diễn bất kể bạn đang cười hay đang khóc và thời trung học của bạn cuối cùng rồi cũng sẽ kết thúc.”

“Cuộc sống là thứ không bao giờ có thể sống hai lần. Ngay cả hành động vô nghĩa này cuối cùng cũng sẽ kết thúc. Và khi nghĩ rằng một ngày nào đó, tôi chắc chắn sẽ hối hận vì kết thúc của nó.”

“Người giàu muốn máy bay phản lực và bãi biển của riêng mình. Vì vậy, nó có nghĩa rằng người cô đơn, những người luôn có nhiều thời gian riêng tư, là những người chiến thắng trong cuộc sống. Vậy thì, cô đơn là biểu tượng địa vị xã hội mới.”

“Cả hai thiết lập lại mọi chuyện về như cũ, rồi tận hưởng tiếp cuộc sống bình thường của mình là được rồi. Chúng ta không thể cài đặt lại cuộc đời mình lại từ đầu, nhưng các mối quan hệ thì có thể. Trích nguồn từ tôi. Tôi còn chẳng thèm liên lạc với đứa bạn cấp hai nào cơ... Ơ mà đấy không phải là cài đặt lại, đấy là xóa mất rồi, tee hee.”

“Những lời nói dối nhỏ nhoi chẳng hề đáng khen và cũng chẳng hề đáng trách. Vì trân trọng, vì không muốn đánh mất điều gì đó nên người ta mới phải che giấu, phải dối trá... Chỉ có điều, kẻ nói dối nặng nề nhất lại là tôi.”

“Chúng tôi chỉ thay đổi để tránh tình trạng hiện tại. Ý nghĩa thực sự của việc không chạy trốn là đặt đôi chân của mình vào mặt đất và cố gắng hết sức có thể với hiện tại của bản thân. Ai đang chạy trốn bây giờ? Tại sao bạn không thể chấp nhận con người của mình và bạn là ai?.”

“Câu "thời gian sẽ quyết định tất cả mọi thứ" là lừa đảo. Nó chỉ dồn mọi thứ trôi vào quên lãng, biến chúng thành những thứ bỏ đi vô nghĩa, và vấn đề sẽ dần trở nên tàn phải mà thôi. Cả câu "nếu như bản thân chúng ta thay đổi thì thế giới cũng sẽ thay đổi" cũng là lừa đảo. Dối trá.

Ngoài kia lúc nào cũng xâm phạm đến bản thân chúng ta, dồn chúng ta vào một cái khuôn và nghiền nát những gì còn lại. Chúng ta cũng sẽ không còn nghĩ gì được nữa. Thế giới, những thứ xung quanh ta chỉ đang tẩy não để nhồi nhét cái suy nghĩ "nếu mình thay đổi thì thế giới sẽ thay đổi" thôi. Mọi thứ sẽ không bao giờ thay đổi nhờ vào những lý luận dựa trên cảm tính, niềm tin và lý tưởng như vậy. Tôi sẽ khiến mọi người thấy thế nào để thực sự thay đổi thế giới.”


“Về căn bản, loài người chỉ giao tiếp với nhau khoảng ba phần bằng ngôn ngữ. Bảy phần còn lại là thu thập thông tin từ cử chỉ và ánh mắt. Người ta nói rằng đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, chính vì thế chúng ta cũng phải cần chú trọng việc giao tiếp không sử dụng ngôn ngữ.

Vì thế, nếu nghĩ theo hướng ngược lại thì một người cô độc không chịu nói chuyện cũng có thể giao tiếp được đến bảy phần. Đúng không? Không đúng à.”

“Tôi tự xem mình là người theo chủ nghĩa Ưu việt với những tiêu chuẩn tốt nhất. Kết thúc luôn chứng minh cho cách thức đó là đúng.”

“Nếu có thể có tạo dựng một mối quan hệ mà bạn được tự do, tạo gánh nặng cho nhau bằng sự tự thỏa mãn kinh tởm đó. Tôi biết điều đó là không thể. Tôi biết nó nằm ngoài tầm với của tôi. Dù vậy... tôi vẫn muốn một điều gì đó chân thành.”

“Tôi ghét đám đông. Và tôi cũng ghét những đứa con gái tốt bụng... Chỉ cần chào nhau một tiếng tôi cũng sẽ để ý, chỉ cần nhắn tin là trái tim tôi sẽ xao động. Hôm nào mà có điện thoại là sẽ cứ nhìn vào lịch sử cuộc gọi mà cười mãi thôi. Nhưng tôi biết.

Cái đó gọi là lòng tốt. Người nào tốt với tôi cũng sẽ tốt cả với những người khác nữa, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn quên mất điều này. Tôi cũng không phải là thiếu nhạy cảm. Ngược lại còn là mẫn cảm. Mà thậm chí còn là quá mẫn cảm nữa. Chính vì thế nên tôi rất dị ứng với chuyện này.

Tôi đã từng nếm trải chuyện như thế này một lần. Một kẻ cô đơn lão luyện sẽ không trúng một chiêu hai lần. Những lời tỏ tình là kết quả của trò oẳn tù tì ra lệnh hay những lá thư tình giả của bọn con trai đều không qua được mắt tôi.

Tôi là một chiến binh kỳ cựu mạnh mẽ. Về khả năng thua cuộc thì tôi là mạnh nhất. Lúc nào cũng hi vọng, nhưng rồi lúc nào cũng hiểu lầm, chẳng biết tự bao giờ tôi đã thôi không còn nuôi hi vọng nữa. Vì thế, tôi lúc nào cũng ghét những đứa con gái tốt bụng.”

“Thứ ta khao khát vốn vô hình, thứ ta mong muốn lại chẳng thể nào chạm tới. Hoặc cũng có thể là nếu như có thể chạm tay tới được thì ta sẽ làm hỏng báu vật tuyệt vời bật nhất ấy cũng nên.

Trên sân khấu rực rỡ ấy, tôi đã không thấy kết thúc của câu chuyện đó. Tôi vẫn chưa biết tương lai sau đấy là gì. Chính vì vậy, tôi mới không ngừng tìm kiếm.”

Hachiman Hikigaya: Dưới góc nhìn của người xem thì Hachiman có thể ngầu nhưng, dưới góc nhìn đại đa số nhân vật trong anime thì chẳng khác gì một thằng lập dị, vô lại và cực kỳ khó ưa. 

Người luôn giải quyết các yêu cầu của người khác bằng cách làm tổn thương chính mình. Và lý do cho việc đó là vì cậu đã quen với nỗi đau.

“Sống thật với bản thân… Chúng ta đều mang hình tượng cá nhân bị người khác chi phối, bị ai đó bắt buộc. Ta mong muốn sống thật với bản thân, nhưng rốt cuộc, ai là người quyết định ta nên sống thế nào?

Khi hình tượng không đi liền với thực tế, vậy thì chân thành sẽ ở đâu ra? Ta biết tìm bản thân mình ở nơi đâu?” - Hachiman Hikigaya



Hashtag: Triết lý của kẻ cô độc phần 2

Không có nhận xét nào

⇦ Trang trước Trang sau ⇨ Trang chủ