Cập nhật gần đây
latest

Đầu trang 1 - 728x90

468x60

Thứ Ba

“Natsukashii” Hoài niệm và nỗi buồn xa xưa

Nếu Clannad là một kiệt tác dạy cho bạn ý nghĩa của cuộc sống, thì 5 Centimet trên giây, sẽ cho bạn một cảm xúc mà chắc chắn, ai trong chúng ta cũng đã từng ít nhất một lần trải qua... Đó là, hoài niệm. Hôm nay lại có tâm trạng nên làm bài viết này. 😌 Bài này từ vài nguồn dịch tiếng Anh ra nhé

“Natsukashii” Hẳn bạn đã từng ít nhất một lần nghe qua cụm từ này? Còn với người xem anime lâu năm thì có lẽ, bạn đã quá quen thuộc rồi nhỉ.

懐かしい - Natsukashii, được dịch là “Hoài niệm hoặc Nhớ nhung.” Cụm từ thường được sử dụng khi ghé thăm nơi nào đó có nhiều kỷ niệm, hoặc khi nói về một điều gì đó đã không còn nữa. Cũng có thể là khi trở về thăm con phố cũ thời thơ ấu "Thời kỳ Showa" hay đến các quán cafe mang phong cách xa xưa.

Tuy vậy, khác với khi chúng ta nói về sự hoài niệm là nhớ về những nỗi buồn, những điều làm chúng ta tiếc nuối, thì “Natsukashii” trong tiếng Nhật lại gắn liền với những kỷ niệm vui và hạnh phúc, cảm xúc mà chúng ta có thể mỉm cười khi nhớ về.

Với Byousoku 5 Centimeter, thì cái cụm từ “Natsukashii” đã được tác giả thể hiện rất sâu, rõ ràng và thấm thía hơn bao giờ hết.

Cảm giác mong ước điều gì đó trong quá khứ, một nỗi nhớ thật buồn, nó như nhắc nhở bạn rằng những hồi ức thuở ấy sẽ không bao giờ trở lại. Đó cũng là lý do tại sao cụm từ “Natsukashii” thường được gắn liền với những kỷ niệm thời thơ ấu, gợi lên cảm xúc hoặc một cảm giác đặc biệt.

Thật sự thì, những cảm xúc đặc biệt đó đã được gợi lên trong đoạn cuối cùng của 5 Centimet trên giây. Phân cảnh cuối tuyệt đẹp song song với đoạn mở đầu. Đó là một cảnh cực kỳ quan trọng, giúp mọi thứ và cái kết trở nên trọn vẹn, đưa các nhân vật chính trở về quá khứ xa xưa của họ.

Theo nhiều cách khác nhau, thì đây là một bộ phim về quá trình trưởng thành và đối mặt với hiện thực nghiệt ngã của cuộc sống.

Đã nhiều năm kể từ khi Takaki và Akari còn gặp gỡ và liên lạc với nhau. Họ lặng lẽ đi qua nhau tại con đường có tuyến đường ray bắt ngang qua trong phân cảnh cuối cùng. Nó gợi nhớ đến nơi mà họ đã hứa sẽ cùng nhau ngắm hoa anh đào nhiều năm trước, khi họ còn là những đứa trẻ như trong cảnh mở đầu.

Hai người họ không còn nói chuyện với nhau nữa nhưng, có một cảm giác thừa nhận mờ nhạt trong ánh mắt Akari khi cô ấy đi ngang qua Takaki. Cô quay đầu lại nhìn anh ngay khi đoàn tàu chạy qua nhưng, cô không chờ đợi hay nhìn lại. Giống như bản chất thực sự của mối quan hệ của họ, cô đã bước tiếp trong cuộc sống, quá khứ chỉ là một ký ức hạnh phúc ngắn ngủi đối với cô ấy.

Hình ảnh một đoàn tàu chạy ngang qua giữa hai người cho chúng ta thấy sự khác biệt trong thái độ của họ. Phản ứng của Akari cho thấy rằng chuyến tàu đã qua, con tàu đã ra khơi, cô ấy đã từng đắm chìm trong quá khứ về mối quan hệ của họ, nhưng giờ cô đã đính hôn và sống hạnh phúc, sắp kết hôn, cô ấy hướng tới tương lai của mình một cách ẩn dụ và theo nghĩa đen mà không cần nhìn lại. Cô đi trước, không đợi chờ anh.

Mặt khác, Takaki đợi tàu chạy qua chỉ để anh có cơ hội gặp lại cô. Điều này cho thấy anh vẫn chưa hết yêu Akari dù đã nhiều năm trôi qua. Anh nhận thấy rằng cô đã đi trước. Cô ấy không bao giờ đợi anh mặc dù, anh đã cố níu kéo cô, anh nhận ra rằng Akari đã tiếp tục cuộc sống của mình.

Sau khi nhận ra điều này, chúng ta thấy anh ấy mỉm cười và tiếp tục đi trên con đường của mình, điều này cho thấy anh cuối cùng đã chấp nhận hoàn cảnh của mình. Anh ấy cuối cùng đã bước tiếp trong cuộc sống.

Việc bước qua đời nhau là một khoảnh khắc buồn vui lẫn lộn cho cả hai người. Rốt cuộc, ước nguyện được cùng nhau ngắm hoa anh đào lần cuối cùng cũng thành hiện thực, dù chỉ là thoáng qua.

“Hôm qua, tôi đã có một giấc mơ, giấc mơ về một quá khứ lúc xưa. Trong giấc mơ đó, hai chúng tôi vẫn đang 13 tuổi, đứng trước một cánh đồng rộng lớn phủ tuyết khắp tầm nhìn. Trong không gian là những ngọn đèn lung linh từ những căn nhà thưa thớt, xa xăm.

Thứ độc nhất sót lại trên những tầng tuyết là dấu chân của chúng tôi. Có thể... chúng tôi cầu nguyện, không do dự rằng một ngày nào đó tôi, và cậu ấy có thể cùng ngắm hoa anh đào lần nữa.” - Takaki Toono



Hashtag: “Natsukashii” Hoài niệm và nỗi buồn xa xưa

Không có nhận xét nào

⇦ Trang trước Trang sau ⇨ Trang chủ